tháng 10 2015 ~ Góc Tâm Sự Giới Trẻ Việt

Sửa máy lạnh tại bình dương

Mai Ngọc Bích hân hạnh mang tới cho quý khách một dịch vụ sửa máy lạnh tại bình dương giá rẻ chất lượng cao và cạnh tranh nhất.

Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

Không yêu thì đừng làm người khác tổn thương!

" Tình yêu mà em mong muốn, nó đơn giản tới mức nực cười, vì quá đơn giản nên càng khó khăn. QUÁ KHỨ...em coi anh là trọng tâm của cuộc đời mình nhưng THỰC TẠI...em lại vô cùng căm ghét bản thân mình vì không thể không có anh. Cuối cùng, em cũng đã rõ; em tham lam chì muốn đi tìm một tình yêu công bằng, đơn giản là em yêu anh và anh cũng yêu em, chứ không phải tình yêu em dành cho anh nhiều hơn anh dành cho em"

Trích " Đừng nói với anh ấy tôi vẫn còn yêu - Lục Xu ".

Hai chữ " công bằng " em muốn nhắc tới, cả đời này có lẽ em sẽ chẳng bao giờ nghe được câu trả lời từ anh. Tất cả kết thúc rồi, mất hết rồi và giờ mình em loay hoay sắp xếp lại đống hỗn độn anh đã mang đến. Ừm thì em thua rồi, thua anh rồi đấy, anh hài lòng chưa?

Không yêu thì đừng làm người khác tổn thương!

Ngày mình chia tay, anh hỏi em " Trong 7 năm yêu nhau, em hạnh phúc và vui vẻ trong bao lâu? ", em chỉ khóc. Vậy em cũng muốn hỏi anh " Ngần ấy thời gian yêu em, tất cả những gì anh từng nói với em bao nhiêu phần trăm là sự thật? ". Em chắc rằng anh cũng sẽ im lặng rồi thở dài bảo em suy nghĩ lung tung.

Anh nói em nghĩ nhiều, em hay suy diễn lung tung, em không tin anh vậy anh đã bao giờ nhìn lại những gì anh làm chưa, để xem nó có đáng để đựơc tin tưởng hay không? Anh lúc nào cũng giận dỗi, khó chịu vì những gì em nói nhưng anh ah, tình yêu là thứ duy nhất không ai muốn chia sẻ. Em phải như thế nào khi chấp nhận chia sẻ anh với người khác, sống trong mối quan hệ bí mật - một mối quan hệ không thể gọi tên; hay em nên cảm ơn người đó vì đã dành vị trí vốn dĩ của em để giờ em sánh vai kể thứ 3?

Để em trả lời anh nghe nhé, 7 năm mà anh nói đó, em dành tất cả yêu thương cho anh: cả sự ngây thơ, bồng bột và vụng dại. Em đã hạnh phúc, rất hạnh phúc cũng như tin tưởng anh và đáp lại sự tin tưởng em dành cho anh, anh đã làm những gì? Anh không biết sao hay anh giả vờ không biết? Em phải tin anh khi thấy anh vui đùa với người con gái khác hay phải tin anh ngay cả khi thấy người cũ - cũ sau em cứ bám lấy anh không thôi, rồi giả vờ như không thấy không nghe không biết. Em yêu anh nhưng em không mù quáng.

Không yêu thì đừng làm người khác tổn thương!

Giải thích ư? Ừm thì những lời giải thích của anh lúc nào cũng có lí cả và em luôn cho rằng anh có lí do riêng. Sau đó thì sao, lại tiếp tục những lần tổn thương - cãi vã - giận hờn - chia tay - quay lại và tổn thương. Niềm tin mà anh muốn em đặt ở anh, không phải trước giờ không tồn tại đâu, chỉ là nó bị đạp đổ rồi anh à vì quá tin và rồi quá đau nên con người ta trở nên đa nghi, lâu dần chai sạn.

Chia tay và kết thúc bao nhiêu lần rồi nhỉ? Lần này có lẽ là thật rồi vì em đã làm chuyện mà trước giờ em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm - việc em ghét nhất, tồi tệ nhất. Quen anh 7 năm, đường đường chính chính là người yêu của nhau 4 năm, 3 năm sau đó là một mối quan hệ không rõ ràng. Niềm tin mất rồi... khoảnh khắc mà em bán tâm hồn mình nói cho người kia biết mối quan hệ mập mờ em chịu đựng trong suốt thời gian qua cũng là lúc niềm tin mất rồi, mất hết rồi. Hi vọng rằng những kí ức đau khổ em gây ra cho anh, những chuyện tồi tệ em làm có thể khiến anh quên em, đừng tìm em nữa anh nhé. Kết thúc rồi một mối quan hệ không - rõ - ràng.

Không yêu thì đừng làm người khác tổn thương!

" Yêu là khi ai đó làm trái tim bạn tan vỡ và điều thú vị nhất là bạn vẫn yêu người đó với tất cả những mảnh vỡ của trái tim". Em đã yêu anh như vậy đấy và em nghĩ em không cần anh phải trả lời cho hai từ " công bằng " mà em muốn nữa. Em tìm được câu trả lời rồi - rằng em yêu anh nhiều hơn với tất cả những tổn thương. Có lẽ sau này em vẫn sẽ như thế, nhưng chỉ lặng lẽ thôi, giống như một món quà đặc biệt em trân trọng dành riêng cho tình đầu của em. Cảm ơn anh đã dạy em cách yêu thương và cả những tổnn thương.

Điều tồi tệ cuối cùng em làm cho anh, cũng là điều duy nhất em có thể làm để giúp anh đủ mạnh mẽ buông tay. Cuộc sống của anh quá mệt mỏi rồi và em không muốn là gánh nặng của anh nữa, nếu cứ tiếp tục có lẽ em sẽ khiến mọi chuyện càng phức tạp thêm. Anh à! Hãy thôi nhìn về phía em, thôi lo lắng và quan tâm cho người cũ đi.

Không yêu thì đừng làm người khác tổn thương!

Hãy nhìn về phía trước và đi con đường của anh, đừng quay đầu lại nữa, đừng nắm tay em nữa; nếu anh cứ như thế em sẽ chẳng thể buông tay anh được đâu, để em đi đi. Sau này nếu có yêu người khác cũng đừng quan tâm người cũ nữa, cái gì đã cũ thì quên nó đi anh à, đừng vác tất cả những trách nhiệm về mình, người khác chỉ cho rằng anh tham lam thôi. Những quan tâm hay trách nhiệm mà anh dành cho người ta đó, chẳng ai cần đâu, người ta chỉ lầm tưởng đó là yêu thương thôi; con gái mong manh lắm, đừng khiến họ tổn thương vì những lầm tuởng đó. Nếu không xuất phát từ yêu thương hãy dừng lại anh nhé, yêu thương và tổn thương đều mang chữ " thương " đấy nhưng mức độ tác động của nó tới trái tim là hai cảm xúc trái ngược nhau. "Không yêu thương xin đừng làm người khác tổn thương, anh nhé!"

Em thực sự buông tay rồi đấy, anh đi đi. Tạm biệt anh...

Ha Ni - Guu.vn



Tôi giấu nỗi buồn bằng những nụ cười...

Trong cuộc sống quá nhiều bộn bề như thế này, đôi lúc tôi chỉ muốn dừng chân lại, không bướcnữa, bởi quá nhiều nỗi đau, quá nhiều mất mát, quá nhiều công việc luôn đè nặng trên đôi vai khiến tôi thật sự rất mệt mỏi!

Tôi muốn một lần được đứng yên, một lần được thật sự ngắm nhìn những gì xung quanh mình, muốn thời gian không gian dừng lại để chờ đợi tôi. Nào là gia đình, bạn bè, tình yêu.. Tất cả đều gây áp lực cho tôi, nhiều khi tôi chỉ muốn hét lên " Tôi không thích, làm ơn đừng ép tôi nữa " thật to và nhìn thẳng vào mặt họ. Nhưng rồi lại thôi, bởi cái tính yếu đuối nó đã ăn sâu vào con người tôi rồi, biết làm sao được. Chỉ biết im lặng mà chấp nhận những gì đang trải qua trong cuộc đời!

Tôi giấu nỗi buồn bằng những nụ cười...

Buồn chuyện gì, rầu chuyện gì, mệt chuyện gì. Tôi cũng đều phải dùng những nụ cười để che lấp.. che lấp đi nếp nhăn, che đi những ưu tư phiền muộn, và đôi khi là những giọt nước mắt. Bạn bè nhìn vào luôn nghĩ tôi là một con người lạc quan, luôn làm chủ thế cuộc, luôn vui cười. Gia đình luôn nghĩ tôi là một người cứng rắn, trụ cột, khôn ngoan và vui vẻ. Thực chất họ chưa hiểu được rõ hoàn toàn con người tôi. Tôi muốn tự do, tôi muốn bước đi khắp mọi nơi mà không lo về đói, không lo về tiền bạc, công việc, bạn bè, gia đình,.. tất cả mọi thứ. Tôi muốn có một đôi cánh để thoát khỏi cái nơi u tối này. Tôi muốn được bước ra ánh sáng..!

Tôi giấu nỗi buồn bằng những nụ cười...

Muốn vứt bỏ mọi thứ lại, muốn hét thật to cho cả thế giới biết rằng " TÔI KIỆT SỨC RỒI "! Muốn nằm lăn ra giữa đường, muốn khóc to lên cho mọi người đều nhìn thấy, nhìn thấy những gì tôi đã và đang phải trải qua. Tôi muốn mạnh mẽ, đủ mạnh mẽ để tự sống vào sức của bản thân mà không cần phải dựa dẫm vào ai. Nhưng tôi vẫn là con gái, vẫn rất yếu đuối. Tôi không muốn cười, tôi không muốn nói thích dù lòng không thích, tôi không muốn đi nhưng buộc phải đi. Tôi không muốn có những người bạn chỉ lợi dụng tôi, tôi không muốn gia đình đặt quá nhiều kì vọng vào tôi, muốn có một cuộc sống buông thả? Biết đó là sai, nhưng tôi muốn được tự do, muốn sống trong một thế giới mà nơi đó tôi có thể tự do làm điều mình thích mà không bị ràng buộc bởi một ai! Tôi có thể chứ?..

Tôi giấu nỗi buồn bằng những nụ cười...

Tôi đã chôn giấu những nỗi buồn, những phiền muộn của mình quá lâu rồi, lâu đến mức chúng đã có thể đã ngậm nhấm vào sâu con người tôi, không thể nào dứt ra được. Tôi muốn được cười thật sự, một nụ cười thật tươi không lộ chút giả dối, một nụ cười gạt bỏ những đau đớn, những lo lắng của cuộc đời...

Buông thả tất cả, tôi muốn mình hòa vào dòng nước, hoặc là một loài có cánh để được tự do bay lượn giữa bầu trời này, mặc sức được làm những gì tôi ước ao, những gì tôi mong muốn. Tôi yêu tất cả, yêu gia đình, bạn bè, những người quan tâm tôi. Nhưng thực chất, người tôi yêu nhất không ai khác ngoài bản thân! Tôi luôn vì cái nhìn của người khác mà sống, mà cười, mà vui vẻ. Nhưng giờ thì không, mặc kệ ai nói gì, tôi cũng muốn được là tôi, sống theo cái cách mà tôi đã chọn! Tôi sẽ tự tạo ra một thế giới của riêng mình, và sẽ không cho một ai đặt chân vào để rồi làm xáo trộn nó một lần nữa...!

Hạ Vy - Guu.vn



Con người ta đâu ai có lỗi nếu như tình cảm đột ngột đổi thay...

Hôm nay, một người bạn của em, một mình, xách ba lô lên và đi lên một nơi hoàn toàn xa lạ sau một chuỗi những ngày đau khổ và dằn vặt khi chia tay mối tình đầu tiên. Mối tình mà cô ấy đã cất công vun đắp và gìn giữ sau 5 năm dài đằng đẳng. Vậy mà, giờ đây, mối quan hệ mà cô ấy tưởng như là cuộc sống, con người mà cô bạn ấy từng xem như cả một bầu trời lại trở thành một thứ hoàn toàn xa lạ và không bao giờ có thể với đến. Năm năm đối với tuổi xuân của một người con gái không phải là ít. Em thật sự, thật sự không thể hiểu rằng khi một người con trai quyết định quay lưng ra đi, thì với họ khoảng thời gian ấy, những kỷ niệm ấy, tình cảm ấy, là gì?

Con người ta đâu ai có lỗi nếu như tình cảm đột ngột đổi thay...

Thay đổi là thay đồi, nói không yêu thương nữa thì có nghĩa là người ta không yêu thương mình nữa, không dài dòng, không cảm xúc và không thể xoay chuyển. Cái khó chấp nhận nhất là gì anh biết không? Là rõ ràng ánh mắt đó, hôm qua vẫn còn nhìn mình đầy yêu thương, mà hôm nay, cho dù em đã cố gắng nhìn thật sâu vào nó, nhưng tất cả những gì em thấy chỉ là sự lạnh lùng và xa lạ. Đôi tay đã từng nắm tay em, dẫn em đi qua biết bao con đường, đã từng hứa hẹn là sẽ đưa em đi đến cuối đoạn đường của cuộc đời, vậy mà giờ người ta lại đột ngột buông bỏ và đẩy em ra xa.

Em chưa bao giờ có thể tưởng tượng được rằng con người mình đã từng yêu thương như thế đó, và họ đã từng yêu thương mình như thế đó, một ngày nào đó lại có thể trở thành một người giống như người đứng trước mặt em ngay lúc này.

Lúc nhỏ, em đã từng tin rằng, sau này, khi lớn lên mình sẽ yêu một ai đó và sẽ lấy người đó làm chồng. Nhưng giờ em nhận ra rằng, có lẽ, người mình yêu và người sau này trở thành người đi chung với mình trong suốt quảng đời còn lại là hai người hoàn toàn khác nhau.

Con người ta đâu ai có lỗi nếu như tình cảm đột ngột đổi thay...

Kỳ thực, em không phải là một con người dễ thay đổi và dễ chấp nhận sự thay đổi. Em cố chấp, cứng đầu và có đôi chút cổ hủ. Vậy nên, đừng cảm thấy bất ngờ hay khó chịu khi em chỉ yêu và đến với anh bằng một nửa trái tim, một nữa tình cảm của mình. Em rất sợ cái cảm giác mà mình giành tất cả tình cảm cho một người nào đó, rồi bất chợt một ngày nọ, họ ra đi, chỉ vì họ "thay đổi".

Cảm giác giống như ai đó đưa mình lên một cái khinh khí cầu ở trên bầu trời, thật cao, thật đẹp, nhưng rồi lại bỏ mình lơ lững, bơ vơ trên đó, loay hoay, chênh vênh và không biết phải làm gì...Em thà chọn một tình yêu ít kỷ, toan tính còn hơn là dốc hết ruột gan mình ra để yêu thương một người dưng rồi nhận lại những tổn thương không thể bù đắp. Chính cũng bởi vì, là một người con gái, dù có thế nào, cũng nên chừa một bước lùi, một lối thoát cho bản thân mình.

Nguyễn Vân Nhi - Guu.vn



Nếu là giấc mơ, thì xin để tôi tiếp tục mơ đi...

Cảm ơn em đã đến bên anh, đã đến bên anh, cho anh nếm trải ngũ vị hương của tình yêu, những tháng bên em không phải là quá dài nhưng cũng đủ làm anh hạnh phúc, anh yêu em nhiều hơn những gì anh nói, cũng như cảm nhận được nhịp đập con tim của hai ta.

Có những ngày trôi đi thật chậm, gió lãng đãng buông rủ nằm im chẳng buồn cựa mình thức dậy. Tôi thấy lòng mình rạo rực những hồi ức xưa cũ cứ mon men lần tìm về theo lối dẫn thời gian. Một chút bâng khuâng, một chút buồn, một chút nuối tiếc một chút xa. Ngỡ như thời gian xoay vần chuyển nhịp, đi hết một vòng lại quay về ngày xưa thì tốt biết mấy.

Nếu là giấc mơ, thì xin để tôi tiếp tục mơ đi...

Những giây phút được ở bên em là những tháng ngày anh cảm thấy trái đất này thật sự nhỏ bé như chỉ có hai ta. Anh chỉ biết "anh yêu em" không lý do, khi hai ta vẫn còn là những đứa trẻ thơ, ngây ngô, dại ngờ, đã cùng nắm tay nhau, lang thang khắp phố phường của Sài Thành rồi nhẹ nhàng tựa vào nhau, ngắm hoàng hôn và tự vẽ nên những bức tranh tương lai tuyệt đẹp. Bức tranh tuyệt đẹp mà đôi ta đã từng vẽ nên, cùng nhau hứa hẹn sẽ cố gắng vượt qua mọi chông gai thử thách.

Những ngày tháng đó trôi qua thật nhanh khiến anh giật mình tỉnh thức, giá như đó chỉ là một giấc mơ thì xin hãy cho tôi tiếp tục mơ đi. Nhưng ai ngờ đó là sự thật sau một giấc ngủ dài, thì mình chợt nhận ra đôi ta đã không còn của nhau. Anh đã không thể thực hiện những lời mà đôi ta đã thề hẹn. Ngày em cất bước ra đi bước tranh xé toạc làm đôi...

Ngày em cất bước ra đi theo theo người là một ngày đen tối đối với cuộc đời anh, em bất chợt nói câu " em xin lỗi..." ừ... lỗi không phải tại anh, cũng không phải lỗi tại em, mà vì anh đã yêu quá nhiều, anh yêu em hơn yêu chính bản thân mình. Nhưng biết sao giờ hạnh phúc đâu dễ níu kéo, đã không còn là của nhau coi như cũng giải thoát cho cả đôi bên, để đi tìm những bến đỗ mới. 

Nếu là giấc mơ, thì xin để tôi tiếp tục mơ đi...

Vậy là cuộc tình ngắn ngủi của đôi ta đã đi đến... kết thúc. Cuộc tình hai ta chợt nhận ra mình đã trở thành con nợ của nhau, mình đã nợ nhau quá nhiều nên giờ đây đã không thể chung lối về.

Nợ nhau một cuộc đời hạnh phúc, nợ nhau những ngày tháng bình yên phía sau. Giá như thời gian có thể quay lại thì anh vẫn mong được ở bên em chăm sóc lo lắng cho em. Thời gian sẽ không bao giờ quay lại cho đôi ta có thể bên nhau cho dù chúng ta kiên nhẫn chờ đợi và yêu thêm một lần nữa.

Mình nợ nhau một tương lai không thể bước đi cùng nhau như đã hứa. Khi đó trái tim mới nhận ra có những lời hứa chẳng nên nói ra và có những điều chẳng nên dại khờ tin để rồi phải đau. Đoạn đường đi sau khi kết thúc một chuyện tình còn thật dài phải không em, anh chỉ là một trạm dừng chân giữa vô vàn trạm dừng khác trong cuộc đời anh.

Nếu là giấc mơ, thì xin để tôi tiếp tục mơ đi...

Mình nợ quá khứ của nhau chẳng đành lòng trả lại, những gì anh vẫn khư khư giữ và ôm chặt vào tim là từng mảnh kí ức loang màu thời gian của em nhưng với anh nó không thể buông bỏ được. Em có còn giữ lại điều gì về anh không? Bất cứ điều gì về anh cũng chỉ là quá khứ đã từng xảy ra, giờ nó là hoài niệm và là những thước phim nhiễu sóng.

Gặp nhau, quen nhau, yêu nhau rồi chia ly âu cũng là duyên phận đã không buộc chặt được trái tim của hai ta. Mình đã từng có những tháng ngày thật bình yên phải không em. Quãng thời gian đó là lúc anh phúc nhất cuộc đời anh. Nhưng duyên gãy, tình tan có ai dám can đảm nhìn thẳng vào sâu thẳm ánh mắt của đối phương khi chia tay, hai từ "chia tay" sau đau nhói đến vậy bao lâu nữa mình mới có lại nhau

Thương Lê - Guu.vn



Chia tay không được buồn...

Anh biết không! Hôm anh nói chia tay, em buồn bã đến mức không ngủ được, cứ rấm rứt khóc và lang thang giữa đêm ngoài đường.Chuyện chia tay không sớm thì muộn thôi, kể cả em cũng biết trước dc, nhưng vẫn đau thế nà.

Tờ mờ sáng em gọi bạn gay của em. Nó đi ra tắp lự rồi 2 đứa đi ăn. Lát sau đưa em về, nó ngây ngô bấm điện thoại. Em nằm trên giường không ngủ được. Chốc chốc nó quay sang vỗ về. Em ôm lấy vai nó nước mắt không ngừng trôi và nghe bài "Tôi Thấy hoa vàng trên cỏ xanh". Cái bài mà có câu" tuổi thanh xuân cũng như mây trời "ấy. Đến chiều, nó dắt em đi uống trà sữa. Em vẫn ngồi thẫn thờ đó, nó xót xa.

Chia tay không được buồn...

Mẹ gọi điện, em vừa nói vừa cười trong nước mắt. Mẹ em hiện đại, hét lên trong điện thoại:"Này! Không được buồn nghe chưa. Kiểu như con bị chia tay là đúng rồi. Mẹ biết trước sẵn. Không được buồn biết không". Lời nói mẹ đanh thép làm em chả kịp uỷ mị. Nhà này nó vậy đấy, cả cách an ủi cũng phải mạnh mẽ. Mà cũng đúng 1 cô gái gai góc như em bản chất là khó che chở rồi. Huống hồ là anh anh nhỉ.

Anh biết không? Chia tay anh em không buồn, tại anh toàn em em hoang mang và cô đơn giữa cuộc tình này. Người em nhớ là cậu bạn cách đây 1 tháng ấy. Người đã nắm tay em trong đêm pháo hoa. Người đã dắt em đi khắp Đà Lạt. Người đã nói là hãy tin cậu ấy. Người ấy cười tươi và làm em thấy yêu bản thân mình nhiều. Người ấy giống anh thôi chứ không phải anh. Em hi vọng rằng, khi em đi rồi, anh để cậu ấy trở lại. Cái thể loại đánh chết không lui ấy, để cậu ấy được sống như những gì mình mong muốn chứ không phải gượng ép như anh bây giờ.

Còn em vẫn đây thôi, thầm cám ơn anh, cậu ấy về tất cả những gì làm em lớn lên.

Nói sao nhỉ, chuyện anh chia tay em hay không đều không quan trọng nữa rồi. Miễn em biết được trên cuộc đời này có nhiều người từng quan tâm em, trong đó có anh. Tạm biệt anh!

Cáo Lei - Guu.vn



Tình yêu cũng chỉ là một phần của cuộc sống mà thôi...

Bạn gặp được một người, nghĩ rằng người đó là tất cả rồi, và người đó cũng đã cầm tay bạn đi rất lâu. Bạn bỏ cả tuổi thanh xuân, bỏ cả sắc đẹp, bỏ cả tương lai dành hết thời gian cho người đó. Có những lúc tưởng như không có người đó, bạn sẽ không thể nào sống nổi. Bạn nghĩ rằng người đó sẽ cùng bạn đi tới cuối con đường.

Nhưng rồi con đường đó nhiều chông gai quá, nhiều sỏi đá quá, người đó chỉ muốn rẽ sang đường khác mà thôi. Bạn thì vẫn muốn đi tiếp. Thế thì bây giờ phải làm sao. Bạn có 2 sự lựa chọn, 1 là bạn đi tiếp 1 mình, 2 là bạn cùng người đó rẽ sang đường khác. Nhưng bạn không chọn lựa được, cái mà bạn muốn là cùng người đó đi tiếp con đường bạn muốn. Xin lỗi nhưng khó lắm. Đời không bao giờ theo ý mình đâu bạn.

Tình yêu cũng chỉ là một phần của cuộc sống mà thôi...

Cùng 1 con đường đó, tại sao bạn không nghĩ rằng, bạn cứ buông tay người đó ra thôi, rồi bạn vẫn đi tiếp, đến một đoạn nào đó, bạn sẽ gặp được người sẵn sàng vì bạn vượt qua tất cả.

Tình yêu cũng chỉ là một phần cuộc sống thôi bạn, tuổi trẻ có thể xem tình yêu là tất cả, nhưng đến cái tuổi này rồi, bạn không thể nào phó mặc cảm xúc cho tình yêu được nữa. Cái bạn đang cố níu giữ là một cảm giác thân thuộc, một trái tim hời hợt và một tình yêu đã hao mòn cũ kỹ mà thôi.

Ai rồi cũng khác bạn ơi. Có những lúc người ấy yêu bạn, xem bạn quan trọng nhưng rồi cũng sẽ đến lúc, bạn trở thành một nhan sắc phai tàn theo tháng và cũ dần theo ngày.

Trái tim đàn ông vốn là một thứ khó nắm bắt và níu kéo nhất trên đời, chỉ cần đủ yêu, người đàn ông đó sẽ bất chấp tất cả vì bạn, còn nếu như chưa đủ thì dù bạn có quỳ gối mòn cả chân trước mặt anh ta thì cũng không làm anh ta cảm động đâu bạn.

Tình yêu cũng chỉ là một phần của cuộc sống mà thôi...

"Một khi anh ta muốn, không gì cản anh ta được.

Còn khi anh ta không muốn, không gì giữ anh ta được"

Hơn ai hết, bạn phải hiểu được điều đó chứ, sao lại để cảm xúc trôi tuột theo những ngày tháng vu vơ hờ hững của anh ta?

Thanh xuân trôi qua của bạn, anh ta trả lại bằng những mảnh vỡ của trái tim bạn, bao nhiêu đó chưa đủ sao bạn? Bạn đang níu cái gì và đang kéo cái gì?

Đường còn rất dài, và chắc chắn không phẳng rồi đó, hãy trả anh ta lại vùng đất êm ái của anh ta, còn bạn, bạn hãy cứ đi đi, hãy vững tin rằng, chắc chắn vẫn còn một người sẵn sàng đợi bạn, sẵn sàng nắm lấy tay bạn không bao giờ buông dù cho phía trước có nhiều chông gai và bão tố thế nào. Sống là phải có lòng tin, đừng để tinh thần và cảm xúc của mình phụ thuộc vào tay của người khác.

Đời mình là của mình mà thôi, hiểu không?

Helen Nguyen - Guu.vn



Tôi vừa kết thúc một mối quan hệ không rõ ràng như thế...

Đôi khi cô đơn người ta chỉ mong muốn có một mối quan hệ không tên để tìm được một người chia sẻ, để tìm thấy những lời an ủi, dỗ dành. Người ta cứ ước thà có một mối quan hệ không rõ ràng như thế thật sự chẳng rắc rối, phiền hà chút nào. Khi nào cần thì có, khi nào muốn thì gặp, chẳng vương vấn điều gì.

Nhưng những cuộc nói chuyện, những cuộc gặp mặt đâu có dễ dàng kết thúc. Rồi những câu chuyện, lời đùa, cái nguýt dài lại vô tình trở thành một thói quen.

Tôi vừa kết thúc một mối quan hệ không rõ ràng như thế...

Một mối quan hệ không rõ ràng, và cũng chỉ mong mối quan hệ ấy luôn không có tên, để người ta trút đi được một chút ấm ức, một chút buồn phiền lên một người.

Mối quan hệ ấy cứ dai dẳng, và không phải người trong cuộc nào cũng thích nó vô danh. Chuyện đời có lúc dài lúc ngắn, tình cảm cũng vậy. Những câu chuyện được kể vào thời gian đầu chẳng thiếu, chuyện trên trời dưới biển, chuyện người kia người ấy người chả quen. Bởi vì thời gian đầu chỉ vô tình quen nhau, vô tình biết đến nhau và nói chuyện, bởi vì chỉ vô tình là những người bạn, thế thôi.

Rồi người muốn mối quan hệ ấy vô danh mãi mãi sẽ có lúc chán, sẽ có lúc không tìm thấy một tâm hồn đồng điệu trong mỗi cuộc nói chuyện. Rồi những khoảng thời gian sau là khoảng thời gian muốn được giấu mặt.

Tôi vừa kết thúc một mối quan hệ không rõ ràng như thế...

Vậy nên mối quan hệ không rõ ràng ấy cần phải được kết thúc. Nhiều người chỉ muốn tìm một mối quan hệ không rõ ràng để tìm lấy một người bạn đồng hành tạm thời. Nhưng vô tình khoảng thời gian làm bạn tạm thời có thể gây tổn thương cho người bạn đồng hành kia vì chẳng ai biết trong khoảng thời gian ấy họ có trót yêu ta không.

Tôi cũng đang vướng mắc trong một mối quan hệ mà người ấy muốn đặt tên còn tôi thì đang tìm cách thoát ra. Tình cảm đâu có nói được trước điều gì rằng chúng tôi sẽ đi cùng nhau đến quãng đường nào.

Nhưng tôi đã kết thúc những ý nghĩ của một mối quan hệ có tên trong mơ ước rồi, tôi nghĩ vậy. Tôi kết thúc nó trong tâm trí mình, vì tôi cần một mối quan hệ thực sự nào đó...

Ninh Thị Phương Linh - Guu.vn



Yêu sai người thì biết đến bao giờ mới trọn vẹn yêu thương...?

Chúng tôi chia tay sau chuỗi ngày hạnh phúc. Nhưng cái tôi muốn níu không phải tình yêu của anh giành cho tôi hay tôi giành cho anh, tôi níu những gì đẹp nhất về nhau.

Tháng ngày của lời yêu hoa lá, nó đẹp như lá mùa thu trên phố chiều se lạnh, đẹp như hoa đua sắc mùa xuân. Ấy thế, vạn vật phai tàn theo thời gian, lá lìa cành, hoa tàn úa. Và rồi những lời yêu đó chúng ta giành cho nhau bị cuốn đi theo cơn gió cuối thu.

Phố thưa người tôi thấy lòng thênh thang trống chải. Phố đông người tôi vẫn thấy mình lạc lõng. Bởi vốn có anh cùng tôi trên con phố quen, giờ đâu đâu cũng chỉ còn hình bóng.

Yêu sai người thì biết đến bao giờ mới trọn vẹn yêu thương...?

Tôi chợt nhớ.

Nỗi nhớ mang tên anh chẳng còn sau 4 mùa luân chuyển, kỷ niệm cũng nhạt dần do tôi cố gói ghém tất cả cất giấu vào trái tim. Giờ tôi tin rằng, chỉ cần mình muốn quên hẳn sẽ quên, muốn nhớ ắt sẽ nhớ.

Đau!

Tôi đang ở đây, giữ phố hoa đèn và đem theo những nỗi nhớ mang dấu của chữ "đau".

Đau vì anh buông bỏ tôi??.

Chẳng phải đâu. Đau vì sau tất cả tôi mới biết người tôi từng yêu rất sâu nặng là kẻ bội tình, ác độc. Anh dẫm đạp lên chính những ký ức, kỷ niệm anh từng xây đắp. Anh mang hạnh phúc anh từng muốn có làm quà trong câu chuyện mua vui. Anh đem tình yêu của chúng ta ra làm "thành tích".

Yêu sai người thì biết đến bao giờ mới trọn vẹn yêu thương...?

À vậy ra! Chỉ có tôi lâu nay ngẩn ngơ giữ lại mọi thứ cho cuộc tình nồng cháy.

Tôi quá tin và quá vội khi tha thứ cho anh. Có lẽ thế thật rồi.

Tôi không oán, không trách, không hối hận. Vì đã làm sẽ không cho phép mình "hối hận". Qua rồi, tức là qua, hết là chấm dứt, nên sau lưng tôi anh có sống hạnh phúc đến nhường nào tôi cũng chỉ mỉm cười. Nhưng những ngày này, tôi mỉm cười trong dòng cảm xúc chảy ngược, nước mắt nuốt mặn đắng môi. Tôi mua cho mình một bài học đắt giá, được trả giá bằng lời yêu thương đầu môi, những hạnh phúc giả tạo, và chỉ mua được một trái tim mang đầy vết cắt.

Đi đi, rồi rời xa tim tôi đi. Mọi thứ từng thuộc về anh đã nhạt nhòa thật rồi. Anh thốt lên lời cay độc, anh vui vẻ hả hê khi tôi đang bị nhấn chìm trong lời cay nghiệt của xã hội.

Anh quên rằng: Phụ nữ khi đau, giống như bầy thú giữ, sẵn sàng giơ vuốt khi bị tấn công. Có lẽ,,tôi không độc ác như anh nên tôi lại gói lại cho vào ngăn cuối của con tim, để mọi thứ theo thời gian đè nén hết xuống và nhạt dần đi.

Yêu sai người thì biết đến bao giờ mới trọn vẹn yêu thương...?

Tôi vẫn thế đấy, vẫn sống tốt từng ngày.

Cuộc sống này, tôi chỉ thấy buồn khi không được thở đều đặn 24h, thấy cô độc khi không được thấy nụ cười của người thân.... Và thấy không vui khi tôi chẳng có gì theo đuổi...

Nếu nói cô đơn mãi không thấy thiếu thì không đúng, ai cũng cần có tình yêu, cần một mối quan hệ mang tên "người yêu". Tình yêu cho ta cảm giác lạ lạ vừa có nỗi nhớ, niềm thương, pha vị chua cay giận hờn.

Thứ gia vị: đặc biệt (chỉ tình yêu mới có).

Nhưng nào phải cứ muốn yêu, muốn thương là sẽ được như ý.

Chọn ngược lối hẳn không đến được đích. Yêu sai người biết bao giờ trọn vẹn yêu thương.

Nếu con tim lỡ nhịp bên ai đó tôi tin tôi sẽ lại "yêu".

Còn lúc này, trong tôi là một khoảng trời mênh mang cuốn theo cơn lốc đam mê. Em xin được gửi (tình yêu) ở nơi cuối con đường.

MIÊU ĐIÊN - Guu.vn



Hôm nay, em nhớ anh...



Không phải em không nhớ anh mà em nhớ lắm nhớ tới phát điên ,nhớ tới mức chỉ cần gặp đôi bạn trẻ nào đi ngang qua hay những vật kỉ niêm giũa chúng ta là em lại nhanh chóng tìm cái góc nào mà khóc cho thỏa nỗi lòng anh à
không phải em hết yêu anh mà giờ em không còn giám tin anh yêu em hay đã yêu em nữa ,cái phao cứu sinh cuối cùng giúp em chạy theo tình yêu của anh những ngày qua cuối cùng đã nhấn chìm chính em ..anh đi rồi bỏ lại em ở đây với trái tim đầy những tổn thương
em vẫn sống vẫn cười vì em phải nghĩ anh đang hạnh phúc ,anh hạnh phúc thì em phải vui ,em phải nghĩ rằng duyên phận không cho ta đến với nhau nhưng đó  chỉ là lí do an ủi chính mình .Sự thật mãi là sự thật anh không còn yêu em nữa
Ngày hôm nay em thức dậy vẫn thấy anh bên cạnh đang dục em dậy ,mở nhạc ầm ĩ để em không thể ngủ nướng nhưng chỉ là ảo tưởng thôi
cuộc sống 1 mình đáng sợ lắm anh à,vì trái tim em từng yếu đuối,tự cho phép mình không phải quên,tự nghĩ mình vẫn kề bên
là hôm nay em nhớ anh
Bình Nhi - Guu.vn


Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2015

Em đã làm gì sai...?

Anh buông tay em rồi... em đã làm gì sai?

Anh à! Em chưa từng nghĩ chúng mình sẽ yêu nhau, trong em anh chỉ là một người bạn thân như bao người khác. Là con gái nhưng tính em nóng nảy, cộc cằn, không điệu đà như bao cô gái khác, lâu lâu lại hâm hâm khiến anh tức điên lên... Nhưng anh lại chịu đựng được cái tính ấy của em và nếu anh chịu đựng em như một đứa bạn thân thì có lẻ giờ chúng ta đã không xa lạ như bây giờ.

Em đã làm gì sai...?

Tình yêu của em với anh như một sự tình cờ, nhưng đó cũng là tình yêu khiến em thay đổi rất nhiều. Có lẻ quen nhau quá lâu nên chúng ta không cần phải tìm hiểu gì về nhau nữa, một người bạn thân, một người em tin tưởng, và giờ đây là một người em dành trọn tình yêu. Nhưng em đã làm gì sai mà anh lại buông bỏ em?

Ngày anh ra đi, anh chỉ bảo " anh thấy mệt mỏi" rồi mình kết thúc. Nghe câu nói chia tay mà tim em như chết lặng, em không biết phải làm gì, không biết phải nói như thế nào, lời chia tay đến quá bất ngờ, em chết lặng giữa dòng thời gian. Em đau khổ đến tận cùng vì không biết mình đã làm gì sai khiến anh mệt mỏi. Và rồi anh đã đi ra khỏi vòng tay của em...

Hơn một tháng chia tay, em đỗ lỗi cho chính bản thân mình, là em đã làm gì sai khiến anh mệt mỏi, là vì em đã quan tâm anh quá nhiều khiến anh chán nản, hay là khoảng cách địa lí khiến anh nhàm chán, hay vì... Em đã suy nghĩ rất nhiều, là tại em sao, là em đã sai sao? Em không còn biết bản thân mình là ai nữa, em tự trách bản thân mình tại sao không khiến anh được vui mà lại mệt mỏi. Tự dày vò bản thân, em mệt lắm anh à!

Em đã làm gì sai...?

Rồi cũng không biết từ bao giờ. Em yêu anh nhiều đến thế. Em bỏ ngoài tai tất cả bao lời nói của người khác. Không để tâm đến sự quan tâm của những người con trai bên cạnh. Nhiều người nói với em " chờ làm gì, người ta đã khác, người ta có bồ mới rồi". Em chỉ ngậm ngùi mỉm cười " anh không như thế đâu ".

Thời gian qua, con người ai cũng thay đổi, nhưng em vẫn nhớ, vẫn thương và vẫn đợi anh. Đợi anh trong sự vô vọng, ngày qua ngày em chỉ nhận lại được tình cảm nguội lạnh từ anh. Đến tin nhắn hỏi thăm nhưng cũng không còn chân thành... em tự hỏi: Em níu giữ anh để làm gì? Em đã từng là gì đối với anh, là bạn, là người yêu hay chỉ là người dưng qua đường?

Giữa bộn bề sóng gió... em đã làm gì sai? Em cứ ngây ngô cười vui vẻ để che đi bao giọt nước mắt. Anh à. Anh vô tình bước vào cuộc sống của em. Trao cho em niềm tin, sự hy vọng, đợi chờ, anh cho em niềm vui, hạnh phúc, và cả những giọt nước mắt, đau đớn tột cùng.

Em đã làm gì sai...?

Anh à. Cho đến bây giờ, em vẫn cứ tin anh, vẫn tin anh tuyệt đối. Em không biết tại sao mình lại như thế. Em không muốn buông. Trong em vẫn còn một chút hy vọng. Thật sự lòng em đang rất đau đớn.

Góc phố ấy, con đường ấy, quán quen ấy, nơi chúng ta đã từng đi qua giờ chỉ còn mình em ở lại. Sao chỉ mình em cảm thấy đau? Nếu có một ngày anh quay lại nơi đây... liệu anh có nhớ đến em không?

Và sau tất cả mọi chuyện, cho đến giờ phút này... em đã chọn cách buông tay anh... em thật sự rất mệt rồi anh à! Em buông tay anh vì không phải em hết yêu anh mà là vì nỗi đau anh cho em quá lớn... tạm biệt anh.. thế giới của em..!!:)

Anter Tran - Guu.vn



Tuổi 22 đẹp lắm!

22 tuổi à!

Có thể bạn đã từng gạch những đầu dòng cho chính những tháng ngày sống với cái 22 tuổi ấy của bản thân bạn. Tôi cũng thế, cái thế giới tuổi trẻ 22 tuổi ấy có rất nhiều thứ tôi cần phải làm và phải thực hiện.

Mỗi sáng thức dậy, tôi cảm nhận được hương vị của ngày mới, hương vị của 22 tuổi ấy. Cái tuổi 22 đẹp lắm, thú vị lắm đấy. Tuổi trẻ mà, có thể sống trọn từng phút giây, có thể làm những điều mình muốn, sống với chính con người thật của mình. Một ngày trôi qua cực nhanh đến mức sẽ có ngày bạn sẽ mất cái khoảng thời gian tuổi trẻ của bạn nếu như bạn không quý trọng nó.

Tuổi 22 đẹp lắm!

22 tuổi, tôi có thể yêu mà! Cuộc sống này không phải lúc nào cũng chứa bao niềm vui và hạnh phúc đâu. Đau khổ cũng có, thất bại cũng có. Để tìm một chàng trai có thể bên mình mãi mãi, trao cho chính mình những hạnh phúc thực sự thì quá khó!.

22 tuổi, tôi có thể lao dốc cao, tôi có thể vượi bao gian nan và khó khăn. Tôi đã từng nhủ với mình rằng:"Mình đã cố gắng hết sức với một việc mà mình ao ước được làm, dù có thất bại hay khó khăn hãy nở nụ cười để xóa tan những nỗi buồn ấy".

22 tuổi, tôi có thể bắt đầu thay đổi con người của tôi hoàn toàn. Đã một khi thay đổi chính bản thân mình thì đừng nuối tiếc mà hãy chín chắn hơn tự tin hơn nhiều nha.

Hãy mạnh mẽ lên, tự tin hơn đi cô gái 22 tuổi à!

Ninh Trang - Guu.vn



Tình yêu anh dành cho em chưa đủ lớn...

Hôm nay cho em nhắc về anh với chút kỷ niệm xưa nhé! Ngày anh đến bên đời em anh cho em biết hóa ra cũng có một người khiến trái tim mình rung động, thổn thức những năm tháng bên nhau ấy em thấy thật tuyệt vời. Anh cho em cảm giác ấm áp, được bảo vệ và che chở, đựợc sà vào lòng anh mỗi khi em nhớ anh và hơn ai hết anh là người em muốn tâm sự cùng mỗi đêm, sau những giờ học căng thẳng mệt mỏi trên giảng đường. Tình yêu của chúng ta cứ trôi qua nhẹ nhàng em đềm như thế.

Tình yêu anh dành cho em chưa đủ lớn...

Tuy có giận hờn nhưng chẳng được lâu, em luôn là người gây sự với anh rồi giận tới hai, ba hôm không nói chuyện, em thật vô lý anh nhỉ! Nhưng em biết mình không phải chờ đợi lâu đâu bởi anh luôn luôn là người chủ động làm lành, rốt cục sau những lần chúng ta cãi vã điều em mong muốn cũng chỉ là được anh vỗ về yêu thương mà thôi.

Nhưng rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, anh muốn chuyện của chúng mình tiến xa hơn, anh ngỏ ý đưa em về ra mắt bố mẹ trong lần anh được nghỉ phép sắp tới, nhưng em lại từ chối là do em thấy tự ti với bản thân, em thấy mình chưa sẵn sàng đối diện. Chúng ta lại cãi vã, giận hờn cuối cùng anh cũng nói với bố mẹ anh về tình cảm anh dành cho em suốt ngần ấy thời gian, mẹ anh liên tục phản đối đưa ra hàng trăm lý do với một cô gái tỉnh lẻ, xa quê như em.

Tình yêu anh dành cho em chưa đủ lớn...

Sau chuyến nghỉ phép về thăm nhà, em bắt đầu hoài nghi những tin nhắn anh dành cho em đã ngày một thưa, có hỏi thăm cũng thật lạnh nhạt thể như vô tình, luôn có chút oán hờn trách móc bên trong. Em thấy tim mình lại đau nhói dường như chúng muốn vụ vỡ làm trăm mảnh, một câu hỏi lớn xuất hiện trong tâm trí " anh hết thương em rồi ư? ".... Lần cuối cùng gặp nhau cũng là chính anh đề nghị và anh cũng là người buông lời chia tay

Thật ngắn gọn:

- " Chúng ta không hợp "

Anh biết không giây phút đó em biết mình thực sự mất anh rồi, tim em đau lắm anh à! Nước mắt rơi lã chã em nấc lên nghẹn ngào từng cơn.

Nực cười, không hợp ư? Vậy từ trước tới giờ thứ tình cảm anh dành cho em là gì? Không hợp sao không dừng lại ngay từ khi bắt đầu? Không hợp là lý do cuối cùng anh đưa ra, đàn ông như anh thật biết đùa giỡn với tình cảm của một cô gái ngốc nghếch yêu đến khờ dại. Em cũng nhận ra tình yêu anh dành cho em chưa đủ lớn, chúng ta đã từng yêu nhau rất chân thành, cũng đã từng rất hạnh phúc. Nhưng cuối cùng tình yêu vẫn thua, thua vật chất, thua hiện thực, thua thời gian, thua áp lực... Thua tất cả mọi thứ.

Tình yêu anh dành cho em chưa đủ lớn...

Anh ngày hôm qua mãi chỉ còn trong ký ức mà thôi, mỉm cừoi bất giác trong lòng em muốn nói " chào anh, chàng trai mùa thu năm ấy! ".

Chúng Thị Hằng - Guu.vn



Không có nỗi đau nào dai dẳng chỉ có nỗi đau cố chấp chẳng chịu buông...

" Khôngcó nỗi đau nào dai dẳng tồn tại chỉ có nỗi đau cố chấp tồn tại chẳng chịu buông ".

Buông bỏ đi cô gái trẻ ạ. Đừng ép mình khác lạ sống lạc lõng ngoài kia hãy thử đưa tay lên để ánh nắng chiếu xuống buông một tiếng thở dài khép lại những tối tâm.

Đừng mãi để tâm quá những vết thương đã cũ vì cả vũ trụ này 7 tỉ người như nhau. Có những người rất đau nhưng họ vẫn phải sống. Có những người rất buồn nhưng vẫn để trong tim. Cuộc đời là cuốn phim mình tự sắm vai diễn hãy diễn cho thật lòng với cảm xúc bản thân.

Không có nỗi đau nào dai dẳng chỉ có nỗi đau cố chấp chẳng chịu buông...

" Ai giận ai, ai hờn ai, cho qua đi một lượt đừng mãi cố chấp lòng dù tha thứ từ lâu ".

Cuộc sống này có câu" không đâu tốt đẹp cả ngã rồi đứng dậy thì như vậy mới hay ".Đừng thấy ai đưa tay tưởng là để níu lại trong xã hội lúc này khái niệm đó là sai. Người ta có đôi tay để dìm không để nắm họ bận với chính họ còn quan tâm đến ai. Hãy mạnh mẽ lên em dù là em mệt mỏi bước qua một ngày buồn còn hơn vài ngày đau. Hôm nay hưởng thụ đi uống say rồi nằm đó nhìn ngó cuộc đời mình có méo mó gì không.

Không có nỗi đau nào dai dẳng chỉ có nỗi đau cố chấp chẳng chịu buông...

- Em trãi qua bão giông từ đó dần thay đổi không còn thấy nụ cười hay gương mặt ướt mi.

- Em một mình bước đi cùng vỏ bọc mạnh mẽ nhưng khi trở về nhà lại nằm khóc co ro.

Ừ vì chẳng ai lo, ai hiểu hết em được. Em sống đến mức này tự dày vò bản thân. Làm ơn dừng lại thôi trân trọng mình hơn nhé. Té ngã đau lắm rồi ngồi xuống lao vết thương. Đừng cứ tiếp tục đi để vết thương lang rộng đừng cứ động đậy quài để vết thương lại sâu. Ngoài trời cơn mưa ngâu rơi xuống như tiếng khóc chắc là em đã rất buồn và tổn thương rất lâu.

Hãy ngồi lại cùng tôi thâu đêm và nói chuyện. Đừng nhốt mình trong phòng suy nghĩ chuyện không đâu. Hãy để tôi ôm em cô gái mạnh mẽ ạ. Bạn của tôi lúc này chỉ còn lại mỗi em đừng để mặt lắm lem trôi hết lớp trang điểm. Em còn có tôi này tựa vào bớt chơi vơi." Thương "

For MF

Minh Thy - Guu.vn



Mong một ngày đẹp trời mọi thứ dần vơi đi...

- Em vẫn luôn nhớ anh sau chông chênh quá khứ.

- Em vẫn luôn nặng lòng với câu nói anh buông.

Anh sẽ để em chơi, tìm đến nơi em thích khi nào mệt mỏi rồi thì hãy về với anh. Anh sẽ đợi ở đây cùng những gì đã cũ thứ mong manh nhạt nhòa mà em giả đò quên. Ngày em nói với anh cuộc tình mình nên dứt em không thể quay về khi rạn nứt quá sâu. Em nhìn anh rất lâu,đợi chờ anh rất mệt mong anh bớt cọc cằn hay cố chấp khi sai. Mỗi lần ta giận nhau thì ai cũng chẳng đúng chúng ta nói thật nhiều những điều tổn thương nhau. Em cũng cảm thấy đau và anh cũng như vậy nhưng khi qua đi rồi trong em vẫn là anh.

Có lẽ em yêu anh hơn cả một định lý kệ lý trí của mình hay lời nói từ ai. Em chỉ muốn ngày mai khi bình minh thức dậy anh vẫn sát bên cạnh cùng mọi thứ bình yên. Nhưng rồi những luân phiên phiền muộn cùng khoảng cách làm mọi thứ xa dần em đành đẩy anh đi. Có những lần nghĩ suy em chẳng biết sau nữa." Có lẽ lúc ấy nhạt chẳng còn gì níu anh ".

Mong một ngày đẹp trời mọi thứ dần vơi đi...

Em gạt bỏ anh đi tìm đến những ngày mới nhưng thật chưa bao giờ em thấy hết chơi vơi. Ừ thì em có nơi để vui chơi thoáng chốc sau những phút bóc đồng nhạt nhẽo đã xảy ra. Em vui bên người ta nhưng vẫn mãi lưỡng lự chẳng muốn để anh buồn hay đứng đó đợi em. Những lần đôi mắt lem nhòe hết lớp trang điểm em cố gắng gượng cười nhưng không gượng nỗi anh. Chắc vì em mong manh mao quên hay chống chán. Em ngán ngẩm nụ cười tẻ nhạt trên mặt gương. Nhiều lần yêu thương anh mở lối đón em lại nhưng em không ở lại em muốn đến tương lai." Có lẽ em đã sai và cứng đầu cố chấp vấp ngã rất nhiều lần nhưng chẳng chịu nhận ra."

Người ta không như anh! Không trân trọng hay yêu quý. Họ chỉ đến khi cần và quay lưng khi không. Em bỗng dưng cô đơn nhưng chẳng thể hờn trách đó là do em chọn thì đỗ lỗi cho ai. Ngày hôm nay không ai, em bắt đầu tìm kím nhớ đến những đợi chờ và lời nói của anh. Em quay về nơi anh loanh hoanh vì nỗi nhớ nhưng không cớ ở lại vì đã có ai rồi.

Mong một ngày đẹp trời mọi thứ dần vơi đi...

Vậy mà anh vẫn ngồi nói với em nhiều thứ trừ việc chuyện tha thứ cho em và người ta. Anh chẳng thể bước qua câu chuyện em để lại. Anh hiện tại khác rồi mọi thứ điều khác xưa. Chẳng còn hay khó ưa cọc cằn hay cố chấp anh thay đổi như vậy em nghĩ là tốt hơn. Chẳng còn phải hơn thua người sai còn kẻ đúng nếu em anh biết nhường chuyện không đến hôm nay.

Giờ em níu đôi tay cũng không thể níu nữa đôi tay ấy bây giờ đâu còn dành cho em. Em phải đứng ngoài xem với hối hận đã muộn. Tim vẫn muốn quay về nhưng lòng thì lại không. Nếu em cứ trông mong hay hy vọng thêm nữa thì lại sợ chính mình đứng giữa chuyện tay ba. Cô ấy cũng biết đau và em cũng như vậy. Nếu như em trở về sẽ nặng nề cho anh. Cô ấy sẽ tổn thương còn em lại lầm lỗi. Cô ấy không đáng vậy và cả anh lẫn em.

- Vậy nên em sẽ đem anh cất vào đâu đó. Mong một ngày đẹp trời mọi thứ dần vơi đi...

For MF

Minh Thy - Guu.vn



10 câu nói hài hước "tố cáo" những sự thật chuẩn không cần chỉnh về con gái

Làm con gái là một công việc rất phức tạp, nó phức tạp đến nỗi ngoài con gái ra thì chẳng ai hiểu được cả! Cũng đúng thôi, làm gì có ai sáng nắng chiều mưa, thay đổi xoành xoạch, nội tâm chứa đến hàng triệu những thứ suy nghĩ mà hơn một nửa trong số đó là... vớ vẩn như con gái cơ chứ!

Rồi cái gì mà béo thì buồn, buồn lại phải ăn, ăn rồi lại béo - thế mà các cô ấy vẫn kêu ca? Rồi thì là chán thì phải đi shopping, shopping hết tiền rồi chán lại hoàn chán, vậy mà lần nào cũng kéo nhau đi? Rằng thì tại sao cả đám con gái cứ ngồi với nhau là có thể nói chuyện được cả tiếng đồng hồ, mà câu chuyện có khi chỉ là... cùng nói xấu một cô gái khác. Ôi trời, chả hiểu nổi luôn!

Đó cũng là lý do mà mỗi lần phát hiện được sự thật đầy hài hước và mâu thuẫn nào về con gái, phe con trai lại gật gù và tâm đắc lắm. Dưới đây chỉ là một trong số rất rất nhỏ những câu nói hay ho "tố cáo" những sự thật chuẩn không cần chỉnh về con gái. Thế nhưng chắc cũng đủ để bạn ôm bụng cười và phát hiện ra con gái đúng là một "giống loài" khó hiểu lắm đi thôi!

10 câu nói hài hước

Nắm tay em thật chặt, giữ tay anh thật lâu nha!

10 câu nói hài hước

Đố ai mà hiểu được...

10 câu nói hài hước

Đảm bảo tốc độ còn nhanh hơn cả vũ bão cho xem!

10 câu nói hài hước

Cứ thử xem có thành công không :3.

10 câu nói hài hước

Cứ cầm máy ảnh thì nói gì cô ấy cũng nghe.

10 câu nói hài hước

Yêu thương làm sao được...

10 câu nói hài hước

Thật không thể tin nổi!

10 câu nói hài hước

Thế nên tự giác mà thành thật đi nhé!

10 câu nói hài hước

Chủ nghĩa không đụng hàng mà...

10 câu nói hài hước

Câu thứ 2 có vẻ có tác dụng hơn với nhiều cô gái đó nhỉ...



5 cách dưỡng da mà người hay make-up phải "thuộc lòng"

1. Tẩy trang đúng và kĩ càng

Đây là điều vô cùng quan trọng trong việc chăm sóc da đối với những ai thường xuyên trang điểm. Bởi nếu bạn để lớp trang điểm trên da quá lâu, nó sẽ làm mụn mọc nhiều, khiến da khô, xấu đi và còn đẩy nhanh quá trình lão hóa.

Sau khi về nhà hoặc khi không cần thiết phải để lớp trang điểm nữa, các bạn nên tẩy trang sớm bằng dung dịch phù hợp với làn da. Một mẹo nhỏ cho chúng ta là nên sử dụng dầu thiên nhiên để tẩy trang. Dầu dừa hoặc dầu ô liu giúp làm sạch dễ dàng và nhanh hơn rất nhiều, đồng thời còn giúp da dưỡng ẩm và bổ sung dưỡng chất. Hãy massage mặt 1-2 phút với dầu thiên nhiên để lớp trang điểm “vỡ ra”, sau đó rửa bằng sữa rửa mặt để làm sạch lần cuối.

5 cách dưỡng da mà người hay make-up phải

2. Đắp mặt nạ

Đắp mặt nạ rất cần thiết với những ai trang điểm thường xuyên. Mặt nạ từ thiên nhiên sẽ giúp bổ sung độ ẩm, các vitamin và dưỡng chất, khiến da mềm mại hơn. Không những thế, thời gian đắp mặt nạ cũng là lúc làn da được nghỉ ngơi, thư giãn.

Các bạn chỉ cần đắp mặt nạ 1 – 2 lần/ tuần, mỗi lần từ 20 – 30 phút là đủ. Ngoài các loại mặt nạ như đắp dưa leo, cà chua, sữa chua, bạn có thể tự làm hỗn hợp mặt nạ từ yến mạch, cám gạo, mật ong, dầu dừa, dầu ô liu… Các loại mặt nạ từ thiên nhiên này vừa đảm bảo an toàn, vừa dưỡng da rất tốt.

5 cách dưỡng da mà người hay make-up phải

3. Kết thân với xịt khoáng

Xịt khoáng trước và sau khi trang điểm sẽ giúp da căng mịn, mềm mại hơn và không bị khó chịu hay khô rát. Không những thế, nó còn làm cho da luôn đủ độ ẩm và dưỡng chất khi phải “đeo” một lớp phấn trong thời gian dài. Vì vậy, chúng mình hãy trang bị xịt khoáng theo bên mình nhé!

4. Uống nhiều nước

Bổ sung đầy đủ nước cho cơ thể sẽ giúp hệ bài tiết hoạt động tốt hơn, giúp giải độc khỏi cơ thể, cung cấp độ ẩm cho da. Nhờ đó, bạn sẽ không còn lo ngại những hậu quả khi trang điểm nhiều nữa, mà vẫn có được một làn da căng mịn, tươi trẻ. Các bạn nên uống một cốc nước trước lúc đi ngủ khoảng 30 phút và sau khi thức dậy. Đây là thời điểm thích hợp và rất tốt cho da của chúng mình.

5 cách dưỡng da mà người hay make-up phải

5. Thoa kem dưỡng da

Kem dưỡng da và dưỡng ẩm sẽ giúp bảo vệ và nuôi dưỡng da, nhất là vào ban đêm. Sau một ngày dài “mệt mỏi” với lớp trang điểm, làn da cần được phục hồi, cung cấp độ ẩm, tái tạo và tăng cường sức sống để tiếp tục cho một ngày tiếp theo. Khi thoa kem, các bạn đừng nên bỏ qua các vùng nhỏ như vùng quanh mắt, dưới mũi… nhé!



Chuyện tình đẹp như phim của cặp đôi tí hon bán vé số ở Sài Gòn

Ngày 20/10 vừa qua có lẽ là ngày đáng nhớ nhất trong cuộc đời anh Nguyễn Văn Lượng (SN 1990, quê Đồng Tháp) và chị Nguyễn Thị Thu Đào (SN 1992, quê Bình Định), bởi anh chị đã chính thức trở thành vợ chồng sau bao nhiêu năm chung sống trong một ngôi nhà nhỏ nơi phồn hoa ở Sài Gòn.Vợ chồng anh chị cùng 39 cặp đôi khuyết tật khác được tham gia Lễ cưới tập thể vì cộng đồng 2015 mang tên “Thắp sáng yêu thương - vẹn tròn hạnh phúc” do Hiệp hội Giáo dục nghề nghiệp TP HCM tổ chức.

Chuyện tình đẹp như phim của cặp đôi tí hon bán vé số ở Sài GònDSC08753-JPG-8025-1445483419-b1c66

Hình cưới của anh Lượng và chị Đào.

Nói về chuyện tình của mình, anh Lượng cười hạnh phúc: “Có lẽ là do duyên số, hơn 1 năm trước tôi đi bán vé số. Đến chiều mà vé vẫn còn, vừa bán ế, lại vừa đi lạc từ Q.11 qua tận Bến xe An Sương thì gặp Đào”. Khi vừa gặp chị Đào thì bao nhiêu mệt nhọc, lo âu về xấp vé số bán dở dường như tan biến. Hơn 10 năm rời quê lên Sài Gòn mưu sinh, lần đầu tiên cảm giác của anh thực sự khác lạ, anh tiến lại gần bắt chuyện với chị.

Gặp “người giống mình” đến làm quen, chị Đào vui hẳn, chị cho anh Lượng số điện thoại vì đồng cảm, vì vui khi ở cái đất Sài Gòn rộng lớn chị lại có một người bạn cùng cảnh ngộ. “Lúc đó tôi chỉ mới vào Sài Gòn được một năm, đi làm công nhân bị người ta ép lương, làm gì cũng bị người ta nói mình nhỏ bé mà trả công ít. Tôi chuyển qua bán vé số thì cũng bị người ta dụ, giật vé số nên nhát người lắm. Thế nhưng cũng vui vui vì gặp được một người giống mình”, chị Đào cười hiền.

Chuyện tình đẹp như phim của cặp đôi tí hon bán vé số ở Sài GònIMG_3170-b1c66

Tuy cuộc sống còn khó khăn, nhưng chị Đào luôn hạnh phúc khi có một người chồng biết chăm lo cho vợ.

Chuyện tình đẹp như phim của cặp đôi tí hon bán vé số ở Sài GònIMG_3169-b1c66

Bữa cơm của hai vợ chồng tuy đơn giản nhưng đầy ắp niềm vui.

Về phần anh Lượng, thấy chị Đào có vẻ sống khép kín, không tự tin, anh thường xuyên gọi điện thoại chia sẻ với chị những buồn vui trong cuộc sống. Để chị có thể hòa nhập với mọi người, anh Lượng rủ rê chị Đào đi uống nước, chơi thể thao tại trung tâm anh đang hoạt động.

Khoảng nửa năm trò chuyện, giúp đỡ nhau, lần đầu tiên anh Lượng dẫn chị Đào đi công viên chơi rồi hỏi chị: “Em có muốn làm bạn gái anh không?”. Chị Đào e thẹn: “Lúc đó tôi rất bất ngờ, vì mình quý mến anh thật, nhưng tôi không dám nghĩ đến việc anh tỏ tình với mình. Từ lúc lên Sài Gòn chỉ dám nghĩ ngày mai ăn gì, chứ chưa một lần nghĩ đến chuyện yêu đương. Tuy quý anh lắm nhưng tôi… sợ anh dụ nên nói anh cho tôi thời gian”.

Chuyện tình đẹp như phim của cặp đôi tí hon bán vé số ở Sài GònIMG_3185-b1c66

Vì chị Đào bị bệnh về cột sống, nên buổi sáng anh Lượng đi bán một mình, chỉ cho vợ đi theo vào buổi chiều.

Từ khi chị Đào xin về suy nghĩ, anh Lượng lòng như lửa đốt, ngày nào cũng nhắn tin, gọi điện thoại cho chị, không dám hỏi chị nghĩ xong chưa, chỉ dám nói với chị nếu không yêu thì làm bạn chứ đừng xa lánh anh. 

Anh Lượng chia sẻ: “Đến hơn một tuần Đào vẫn chưa suy nghĩ xong, tôi thì chịu hết nổi rồi nên quyết định “liều” một phen, mời Đào đi uống nước. Vào quán nước, ngồi cả buổi, uống hết nước để thuyết phục, nhưng Đào vẫn im lặng, cứ 4 5 lần như thế cuối cùng Đào mới... gật đầu”.

Chuyện tình đẹp như phim của cặp đôi tí hon bán vé số ở Sài GònIMG_3189-b1c66

Thường thì anh chị sẽ đi bán bằng xe đạp, nhưng vì một người bạn trong CLB thể thao người khuyết tật đi nước ngoài tập huấn nên cho anh chị mượn xe máy để đi bán.

Chuyện tình đẹp như phim của cặp đôi tí hon bán vé số ở Sài GònIMG_3196-b1c66

Anh Lượng để vợ trông xe còn mình đi vào các quán nước, quán nhậu để bán. Buổi sáng bắt đầu từ 5h anh Lượng đã đi bán, trưa về ăn cơm rồi tầm 16h cùng vợ bán đến 22h mới về nhà. Một ngày anh chị nếu bán đắt, anh chị sẽ kiếm được hơn 100.000 đồng.

Khi chị Đào đồng ý, anh Lượng chuyển hẳn nhà trọ từ Quận 11 sang Quận Bình Tân để tiện chăm sóc người yêu. Nhiều lần điện thoại qua nghe tiếng chị mệt mỏi, không cần biết trời mưa hay đêm khuya, anh đều đạp xe hơn 4 cây số qua thăm chị, ngồi bắt chị ăn hết đồ ăn, uống thuốc rồi mới yên tâm đi về.

Chị Đào thì sáng đi bán ở An Sương, trưa đón xe buýt qua Ngã tư Gò Mây bán chung với anh Lượng. Trên chiếc xe đạp nhỏ, anh chị vượt qua tất cả những ánh mắt hiếu kỳ để cùng nhau trò chuyện, cùng nhau đi bán. Tối đến anh tranh thủ chở chị đi ăn tối, đưa về đến tận nhà trọ của chị rồi mới yên tâm đạp xe về.

Chuyện tình đẹp như phim của cặp đôi tí hon bán vé số ở Sài GònIMG_3199-b1c66

Người mua phần vì hiếu kỳ về cặp đôi tí hon, phần vì muốn ủng hộ để anh chị có cuộc sống tốt hơn.

Biết rằng không thể sống thiếu nhau, cả hai đưa đối phương về ra mắt gia đình. Nhìn anh chị gia đình hai bên đều không đồng ý với cùng một lý do hai người quá nhỏ bé, nếu sống chung thì khổ sẽ càng khổ hơn, rồi nếu sinh con cũng giống như hai người thì nỗi khổ sẽ nhân lên gấp bội. Nghe ba mẹ nói thế, chị Đào khóc ròng, nhưng anh Lượng thì càng quyết tâm, anh an ủi chị “khổ thì khổ rồi, khổ thêm tí nữa có sao đâu”. Rồi âm thầm chứng minh, thuyết phục hai bên gia đình rằng mình có thể lo cho vợ, cho con. 

Chuyện tình đẹp như phim của cặp đôi tí hon bán vé số ở Sài GònIMG_3211-b1c66

Anh chị vốn nhỏ bé lại càng nhỏ bé hơn trên đường phố Sài Gòn. Thế nhưng cặp đôi tí hon chưa bao giờ bỏ cuộc khi nghĩ về tương lai.

Thuyết phục được gia đình, nhưng không có khả năng làm đám cưới, hai người tự dọn về chung sống với nhau, cùng nhau đi bán, cùng nhau chia sẻ mỗi khi đau ốm. Từ khi chị Đào về sống chung, anh Lượng luôn day dứt chưa thể lo cho vợ một cái đám cưới như bao người. 

Thế rồi một ngày, người thầy trong trung tâm thể thao dành cho người khuyết tật biết được thông tin một nhà hàng đang có kế hoạch tổ chức đám cưới cho những người khuyết tật. Anh chạy đi đăng ký, thuyết phục và cuối cùng ngày 20/10/2015 anh và chị hạnh phúc nắm tay nhau bước đi trong sự chúc phúc của mọi người.

Chuyện tình đẹp như phim của cặp đôi tí hon bán vé số ở Sài GònIMG_3205-b1c66

Ngày ngày, anh Lượng và chị Đào tự tin vượt qua bao ánh mắt hiếu kỳ của mọi người để âm thầm xây dựng cuộc sống của mình.

Anh vui vẻ, từ khi có vợ, anh không còn phải ăn cơm nhà, đi bán về có người chia sẻ, trò chuyện thì cuộc sống hạnh phúc lên hẳn. Hỏi chị Đào rằng anh Lượng dẻo miệng như vậy, có khi nào anh ấy nói với chị là anh yêu em chưa. Chị Đào bẽn lẽn: “Từ lúc quen thì anh chưa nói đâu, đến khi cưới nhau rồi, khi nào đi bán về mệt, hay tối hai vợ chồng đã nghỉ ngơi anh ấy đều nói câu đó với tôi. Tôi và anh Lượng sẽ đi bệnh viện khám, nếu gen chúng tôi không di truyền cho con, tôi và anh đều ước mình sẽ có một đứa con khỏe mạnh. Nếu không thì cả hai sẽ ráng làm để dành tiền dưỡng già, chứ sinh con mà nó như mình thì tội con lắm”.

Ngày 15/11 tới đây anh chị sẽ đi khám bệnh để quyết định về việc sinh con cái, cầu chúc cho anh chị sẽ có cuộc sống thật hạnh phúc, và trọn vẹn niềm vui với niềm mơ ước của mình.